Ngày xửa ngày xưa ở 1 vương quốc nọ có gja đình hơj bị gjàu có, nhưng hjếm muộn, "tài sản" duy nhất trong nhà là 1 cô con gáj. Ngay từ khj mớj sjnh, cô bé đã được "xét ấp" tích hợp nhjều bjểu hjện khá kì lạ. Mặc đêm trước có đj ngủ gjờ nào, sáng hôm sau cô bé cũng nướng tớj tầm 10h sáng! 1 chén bột, cô bé nhây khoảng... 10 tjếng đồng hồ mới ăn xong! Tuổj sơ sjnh wa đj, vô lớp mầm, cô bé vẫn gjữ nguyên thój wen, nướng đến 10h và ăn mỗj bữa 10 tiếng! Sáng sớm ba mẹ đưa cô bé đến trường mầm n0n trong trạng tháj ngủ gục. Còn ăn, các cô gjáo ko chjều được nên cô bé được cho ăn bù vào ban đêm. Vô tjểu học, rồj lên trung học cơ sở, cung cách của cô bé ko hề thay đổj. Ba mẹ cô đành xjn cho cô bé học buổj chjều, đặng sáng cô bé còn nướng... Vô cấp 3, phảj học buổj sáng,tình hình vô cùng căng thẳng khj cô bé vẫn ko hề bỏ thój wen, sáng ra nướng đủ đến 10h! Ba mẹ cô bé phảj chở cô bé đến trường bằng dây đaj cột sau lưng... Nhưng rồj dây đaj đứt hoàj bởj trọng lượng của cô bé, nên ba mẹ chuyển sang cho con đj taxj. Vô lớp, cô bé cứ thế gục lên gục xuống như chày gjã gạo! Thầy cô gjáo mớj đầu còn vjết gjấy mờj phụ huynh, sau gjấy hao wá, chuyển wa đjện thoạj...dành luôn cho ba mẹ cô bé 1 ghế trong phòng gjám thị, để ngày thay nhau lên ngồj nghe mắng vốn! Và đjều kì lạ ko chỉ có thế, vụ ăn ngày 10 tjếng vẫng được cô bé duy trì 1 cách bền bì. Dù ngủ gục đến 10h, nhưng mở mắt ra là cô bé bắt đầu công cuộc tích trữ cho mùa đông!... Cuốj cùng sức chịu đựng của ba mẹ cô bé cũng cạn kiệt, gja sản hôm nào cũng độj nón ra đj.... Cô bé buồn lắm, ngày ngày lang thang ra công vjên ngồj bên vạt cỏ, khóc thút thít. Những gjọt nước mắt vừa lãng mạn, vừa cháy bổng của cô bé nhỏ xuống đất, tử chỗ ấy nảy lên những đóa hoa màu hồng tím. Và những đóa hoa ấy chỉ mãn khaj đẹp nhất lúc 10h, trùng vs thờj đjểm cô bé...ngủ dậy. Từ đóa trần gjan có thêm 1 loàj hoa, tên gọj hoa 10h, ngườj ta đặt vậy để nhớ đến nguồn gốc củ nó, 1 cô bé ngủ 10h, ăn cũng 10h!